Chạng vạng tối.
Trên đường trở về biệt thự.
Chiếc Bentley màu đen lướt êm như ru.
Lặng lẽ nhìn ra ngoài qua ô cửa kính, mặt thiếu niên không có bất kỳ cảm xúc nào, đôi mắt đen thẳm tựa hồ sâu, loang loáng hình ảnh tấp nập hai bên đường.
Không gian trong xe nhỏ hẹp lại hơi bí, bọn họ cùng nhau ngồi ở ghế sau.
Quá an tĩnh, cũng quá thân mật.
Nhật Hạ cảm thấy cả mình giống như tới từng tế bào cũng run lên, không khí bên cạnh cảm nhận được từng nhất cử nhất động của thiếu niên, chạm tới từng đầu dây thần kinh của cô, cực kỳ mẫn cảm.
Cô không tại sao khi nãy bản thân mình lại làm như vậy nữa...
ads
Hành động khi nãy cũng...quá đỗi thân mật rồi.
Dù không nhìn thấy nhưng có lẽ cô đều tưởng tượng ra vẻ mặt ngạc nhiên của mọi người, nhất là Mặc lão gia tử.
Kẻ điên ấy vậy mà "ngoan ngoãn" nghe theo lời của cô gái nhỏ.
Đèn đỏ ở ngã tư bật sáng, chiếc Bentley dừng lại, một cơn gió thoảng qua, trong không khí thoảng mùi thơm tuyệt vời của bánh nướng.
Bụng của cô gái bất giác kêu lên những tiếng giòn tan.
"......."
Ờ ha, hình như từ sáng đến giờ cô cũng chưa có cái gì bỏ bụng cả.
Nhật Hạ khẽ liếc nhìn người bên cạnh, không có động tĩnh gì.
Hy vọng là hắn không nghe.
Về đến biệt thự, quản gia sắp xếp phòng ngủ cho Nhật Hạ ở tầng 2.
Nửa giờ sau.
Trong phòng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoc-dong-thoi-gian-de-yeu-anh/2600857/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.