Tiếng chuông reo lên.
Học sinh liền vào chỗ ngồi ngăn nắp.
Giáo viên môn Lý vừa định hô một tiếng vào học, sau đó lơ đãng quét mắt về phía vị trí trống ở phía góc không ai ngồi, chỉ chỉ, “Còn có bạn chưa tới sao, xin nghỉ hay là đến muộn?”
“Cô ơi.” Vương Hi Nhã giơ tay phát biểu: “Nhật Hạ tới lớp từ sớm, đi vệ sinh đến bây giờ vẫn chưa trở lại.”
Khi nãy cô nàng có cuộc họp của các bí thư nên không ở trong lớp, lúc đến lớp vừa hay chuông vào lớp reo lên. Nhưng đợi một lúc vẫn không thấy Nhật Hạ đâu, hỏi mọi người mới biết cô đi vệ sinh cũng hơn nửa tiếng rồi mà chưa ra.
"Vậy em đi tìm Nhật Hạ đi."
"Vâng."
Vương Hi Nhã vừa đứng lên, bên cửa liền bị kéo ra.
Mọi người quay đầu, sau đó đều ngỡ ngàng.
Cô gái nhỏ đang đứng đó. Từ đầu đến chân không có lấy nổi một chỗ khô ráo.
Sắc mặt cô gần như là trắng bệch không còn chút máu.
Trước mắt cô tối sầm.
Ý thức Nhật Hạ rơi vào trong bóng tối.
ads
Thân thể mềm nhũn vô lực không chống đỡ nổi, trong một tràng tiếng la sợ hãi ngã xuống.
———
Đêm đó Nhật Hạ lại nằm mơ.
Trong không gian nhỏ hẹp, lạnh đến nỗi trái tim cô cũng thắt lại và rùng mình thống khổ.
Cô không biết mình đang ở chỗ nào, mọi thứ xung quanh dường như trở nên hết sức hỗn độn. Cảm giác lúc nóng lúc lạnh ấy không ngừng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoc-dong-thoi-gian-de-yeu-anh/2600846/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.