Bác sĩ kiểm tra cho Nhật Hạ một lần cuối cùng.
Cũng may chỉ là vết thương ngoài da. Nhưng từ sau khi tỉnh dậy thì mắt của Nhật Hạ có chút đau.
Bác sĩ cẩn thận quan sát đôi mắt cô gái dưới ánh sáng hơi tối một chút.
Cô ngoan ngoãn phối hợp mở to mắt.
Ánh đèn sáng rọi vào.
Cô gái không thoải mái chớp chớp mắt, nước mắt theo đó chảy ra ngoài.
Màu mắt của cô có hơi nhạt, không phải màu đen thuần túy, cũng không phải màu mắt nâu bình thường mà giống như một màu trà nhàn nhạt. Tựa như được nước mưa gột rửa qua, sạch sẽ và trong suốt.
Vị bác sĩ đã hành nghề hơn năm mươi năm nay, cũng phải công nhận cô gái nhỏ này thật sự rất xinh đẹp.
"Thoa tuýp thuốc này lên nhé cô bạn nhỏ, bó băng gạc ba ngày, rất nhanh sẽ ổn."
ads
Đôi mắt của cô gái không có tổn thương gì nghiêm trọng, chỉ là bị nhiễm trùng một chút.
Vì vậy bây giờ kính râm sẽ đổi thành vải lụa trắng.
Thế giới từ màu xám biến thành một mảnh u ám.
———
Mặc Hàn đi xử lý một số công chuyện. Bởi vì hắn đã ở đây cả một ngày với cô, công việc cẫn chưa được giải quyết gì cả, tranh thủ lúc cô gái nhỏ đang chợp mắt mà làm việc.
Trong phòng bệnh đang yên tĩnh.
Đột nhiên có người đẩy cửa phòng y tế ra.
"Nhật Hạ, chị không sao chứ!"
Giọng nữ lo lắng vừa vang lên, mọi người còn chưa hiểu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoc-dong-thoi-gian-de-yeu-anh/2600845/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.