Nhật Hạ tự xưng là tố chất thân thể rất khỏe mạnh, nhưng đứng trong trời tuyết gần bốn giờ, kết quả đêm hôm ấy liền phát sốt.
Lúc này người đang nằm trên giường lớn trong phòng ngủ chính đã sốt cao đến mức phỏng tay.
Thiếu niên đo nhiệt độ cơ thể cô gái.
39 độ.
Cô quả nhiên sốt rồi.
Trong khi chờ bác sĩ đến, Mặc Hàn đến nhờ dì Tiêu thấm ướt một cái khân lông, gấp lại làm đôi, sau đó chuẩn bị hạ nhiệt cho Nhật Hạ bằng cách vật lý.
Có lẽ bị khăn ướt làm tỉnh, vài giây sau, cô đang nằm trên giường chậm rãi mở mắt ra.
Ngửi được một mùi hương quen thuộc.
“……Mặc Hàn?”
Giọng cô gái hơi khàn do mắc bệnh.
Sau đó cô ho khan hai tiếng.
Thiếu niên nhíu mày, có chút đau lòng.
"Đừng nói chuyện, bác sĩ tới nhanh thôi.”
Nhật Hạ vì bệnh nên tái nhợt khác thường, cũng vô cùng ngoan ngoãn, mái tóc dính nước vì khăn ướt.
———
Cao Khương Mộc đẩy cửa phòng trong bộ dáng cơ hồ còn mơ màng chưa tỉnh ngủ lắm.
"gọi tôi tới đây làm gì?"
Trời còn chưa sáng tỏ, đã bị người này gọi đến đây.
Nhưng biết làm sao được, dù sao anh ta cũng chỉ đi làm công cho nhà tư bản này!
Thiếu niên cũng không hề tỏ ra áy náy, trong mắt chỉ có cô gái, "cô ấy sốt rồi."
Cao Khương Mộc liền lấy nhiệt kế trong túi đồ của mình ra, cầm tay cô gái, đo thử.
Thiếu niên bất động thanh sắc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoc-dong-thoi-gian-de-yeu-anh/2600803/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.