Nỗi sợ hãi dâng lên khiến cho Nhật Hạ không thể hô hấp.
Cô ôm chặt lấy người thiếu niên trước người, nước mắt chảy xuống dọc theo khuôn mặt.
"Mặc Hàn..."
Đó chính là kết cục của hắn sao?
Cô gắt gao ôm chặt lấy thiếu niên, hít nhẹ mùi hương trên người hắn, mùi thuốc là nhàn nhạt cùng với mùi mồ hôi thoang thoảng, còn có thêm chút hương vị thô ráp của riêng mình hắn.
Hắn cúi người, nhìn cô gái nhỏ ở trong lồng ngực vừa mới lau khô nước mắt.
"Vừa rồi em bị sao vậy?"
Nhật Hạ hơi do dự, một màn kia trong giấc mơ lại được nhớ tới lần nữa khiến cho lông mi cô run lên.
Cô gái nhỏ rủ mắt xuống.
"Không có gì... Chỉ là mơ thấy ác mộng."
"Ác mộng?" Mặc Hàn nhíu mày, "Ác mộng gì?"
"Mặc Hàn, tôi có thể hỏi một điều được không?"
"Được, em hỏi đi."
"Nếu ở trong một thế giới nào đó, tôi chết đi...anh sẽ như thế nào?"
Mặc Hàn vốn dĩ định đùa vui một chút, nhưng nhìn thấy sự nghiêm túc của cô gái, hắn bất đắc dĩ.
"Em muốn nghe sự thật?"
Cô gái nhỏ gật đầu.
"Tôi không cho phép em chết trước tôi."
Thiếu niên âm trầm đáp.
"Nhưng nếu em bị bệnh chết, vậy thì tôi sẽ chết vì tình. Nếu có người làm tổn thương em, vậy thì tôi sẽ trả thù cho em. Tôi đương nhiên muốn bọn họ phải trả một cái giá lớn. Nợ máu phải trả bằng máu, tôi sẽ tra tấn bọn họ suốt cả đời, đến chết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoc-dong-thoi-gian-de-yeu-anh/2600801/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.