Xe chở bà nội và Kim Chi quay về biệt thự của Đặng Gia. Ngồi trên xe bà nội chốc chốc lại lấy vạt áo lau chiếc kính lão, được một lúc, bà cất luôn chiếc kính vào giỏ xách rồi quay qua hỏi Kim Chi:
-Cháu thấy thế nào?
Câu hỏi này của bà nội đối với Kim Chi đã quá quen thuộc, khi hỏi câu này có nghĩa là bà đã có câu trả lời nhưng vẫn muốn xác nhận lại với cô. Kim Chi nhẹ nhàng đáp:
Thì như cháu phán đoán, con bé này tuy tuổi nhỏ nhưng đầu óc không hể đơn giản. Nó có cả một hệ thống cảnh giới từ bên ngoài, đối đáp với chúng ta rất bình tĩnh mặc dù con bé chính là tử địch của Đặng Gia...Chuyện đó là trong quá khứ. - Bà nội hắng giọng nói.Kim Chi phì cười:
Nói chung tạm thời cứ tin vào việc nó không đối xử tệ với Phục Thăng là ổn rồi.Ngọc Phương bảo vệ thằng bé nhà mình là chuyện vô cùng tốt. - Bà nội cũng cười đáp lại.Bà đã sớm coi con bé là cháu dâu, chẳng qua phát hiện ra điều này khiến tâm trạng có chút ít hụt hẫng, sáng nay nói chuyện với nó rồi thì tâm trạng tốt hơn hẳn nhỉ? - Kim Chi lấy tay xoa vai bà vừa cười vừa nói.Làm gì có chuyện đó. - Bà nội cau có đáp, quay mặt ra nhìn đường phố qua cửa sổ của xe hơi.Mình đi ăn bún bò O Mỹ nhé? - Kim Chi hỏi.Bà nội quay qua gương mặt tươi như hoa nở dù đã có không ít nếp nhăn trên đó:
-Được đó, bà cũng thấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoc-dong-thoi-gian-de-tra-no-cho-anh/3542400/chuong-69.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.