-Thông minh vốn sẵn tính trời..., vả lại chắc do đoạn hồi ức chưa thể nhớ ra, nên em cũng không biết tại sao.
Ngọc Phương nhẹ nhàng đáp. Phục Thăng lặng thinh, ăn hết phần cơm của mình. Ngọc Phương hỏi qua chuyện khác:
-Bắt hắn thì cũng nhanh, nhưng sao anh về trễ quá vậy?
-Bắt hắn về rồi còn phải thẩm vấn, gã đó rất ngoan cố, nhất quyết không chịu thú nhận.
Ngọc Phương ngạc nhiên:
-Sao anh không tra tấn hắn?
-Tra tấn, thời đại nào mà còn tra tấn người ta hả bé. Cho dù có muốn cũng không làm được. - Phục Thăng lắc đầu.
-Vì sao?
-Nghi phạm có quyền giữ im lặng, vì mọi lời nói của hắn trong quá trình thẩm vấn đều có thể là bằng chứng chống lại hắn trước tòa chứ sao. Hơn nữa phòng thẩm vấn bắt buộc phải có camera và ghi âm, nếu bên Thanh Tra Nội Vụ Cảnh Sát phát hiện có việc tra khảo người tình nghi thì người phải ở tù chính là bọn anh. - Phục Thăng cười khổ.
-Phiền phức nhỉ. - Ngọc Phương thở dài.
Phục Thăng vừa thu dọn mớ đồ ăn thừa trên bàn vừa nói:
-Thật ra bọn anh cũng có hơn mười phút trước khi luật sư của hắn đến, nhưng do gã nhất quyết im lặng thì đành chịu.
-"Mười phút, hài, nếu tên đó mà lọt vào tay ngũ muội thì không cần đến nữa nén nhang đã phải khóc lóc ỉ ôi nhận tội rồi."
Ngọc Phương nhớ đến "con quỷ thứ năm" của Âm Binh, ngoại hiệu Âm Binh Đệ Ngũ Quỷ- Sát Nhân Y - Trình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoc-dong-thoi-gian-de-tra-no-cho-anh/2987826/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.