-Anh, quán kem này trùng tên với em. - Ngọc Phương vỗ vai Phục Thăng nói.
Anh quay lại cười đáp:
-Ừ, trùng hợp lắm, em vào kiếm chỗ ngồi trước, anh đi gửi xe.
Ngọc Phương xuống xe đi vào quán, cô nhân viên phục vụ thấy khách vào liền hỏi xem đi mấy người. Khi nghe Ngọc Phương nói chỉ có hai người, cô ta dẫn Ngọc Phương đến một bàn trống có góc nhìn hướng thẳng ra mặt sông khá đẹp.
-Em để thực đơn ở đây - Cô phục vụ đặt một tờ giấy bóng loáng, bên trên có những hình ảnh của món kem rất bắt mắt, xuống bàn - Khi nào bạn chị đến, chọn món xong cứ gọi em ạ.
Nói xong cô ta lịch sự cúi đầu chào rồi rời đi, Ngọc Phương chăm chú xem những hình ảnh trên tờ thực đơn. Đủ loại kem màu sắc sặc sỡ, loại đắt nhất 75,000 đồng, loại rẻ nhất cũng 30,000 đồng. Phục Thăng đã tìm thấy bàn, nhìn qua vai Ngọc Phương thấy cô đang phân vân giữa đống kem, anh bật cười:
-Lần đầu tiên trong đời được ăn kem thì nên chọn từng viên, mỗi viên một mùi để thưởng thức cho biết.
-Lần đầu tiên? Anh tin em nói thật rồi sao. - Ngọc Phương đặt tờ thực đơn xuống bàn, ngước đôi mắt to tròn nhìn anh.
Phục Thăng đặt chiếc khóa xe và một gói giấy báo khá lớn xuống bàn. Anh ngồi xuống nhìn xa xăm ra giữa dòng sông, đoạn chỉ tay về phía xa xa nói:
-Ở chỗ đó, qua ánh chớp của sấm sét, anh thấy bóng dáng một người trôi giữa dòng nước...
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoc-dong-thoi-gian-de-tra-no-cho-anh/2987801/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.