Quỳnh Như đứng dậy, dáng hơi lảo đảo, cô nói lớn cho cả hội nghe:
-Mọi người cứ tự nhiên, hôm nay chị hơi mệt nên dễ say, xin phép vào trong một chút.
Mọi người cũng không ai dám ép một người phụ nữ đang mệt và say, hơn nữa lại còn là phu nhân của sếp. Ngọc Phương đứng dậy theo, đá trúng cái chén trước mặt làm đổ một ít thức ăn xuống sàn. Phục Thăng tưởng cô cũng say nên quỳ lên với tay giữ lấy Ngọc Phương sợ cô ngã. Anh Hoa thấy vậy, lè nhè nói:
-Cô Phương mệt rồi thì lên phòng nằm nghỉ chung với chị Như đi, đừng cố.
Ngọc Phương chỉ đợi có vậy, liền gật đầu dạ một tiếng chào mọi người, rồi đi theo Quỳnh Như lên lầu.
Vào đến phòng, Quỳnh Như nhanh tay chốt cửa lại, đoạn quỳ mọp xuống trước mặt Ngọc Phương run rẩy nói khẽ:
-Đại tỷ, đã hơn ba mươi hai năm không gặp. Hôm nay được diện kiến tại đây, muội xin tỷ nghĩ đến tình xưa nghĩa cũ mà tha cho vợ chồng tiểu muội một con đường sống.
Ngọc Phương ngạc nhiên đáp:
-Ngũ muội, tại sao muội lại nói vậy?
Quỳnh Như hơi ngẩng đầu nhưng không dám nhìn thẳng vào mắt Ngọc Phương.
-Muội tưởng đại tỷ phụng lệnh của đại nhân đến đây lấy mạng gia đình muội.
Ngọc Phương ngồi xuống giường, cất tiếng:
-Ta không biết muội ở đây và cũng không định lấy mạng muội, đứng dậy đi.
Quỳnh Như chính là Âm Binh Đệ Ngũ Quỷ - Sát Nhân Y Trình Lưu Ly. Nghe Ngọc Phương khẳng định, Lưu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoc-dong-thoi-gian-de-tra-no-cho-anh/2987773/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.