Không khí trong nhà tất bật, không giống như những bữa tiệc tổ chức tại dinh thự của Trương Phúc Loan hoặc các quan lại ở thời Đàng Trong một chút nào, Ngọc Phương nhận thấy nó hệt như các bữa giỗ kỵ ở các gia đình bình thường hơn. Những người có mặt bên trong rất đông, ước tính gần hơn cả trăm người. Người bê sắp bàn ghế, người mang các món ăn lên sắp vào bàn. Nhìn thấy Phục Thăng bước vào, một ông bác đứng tuổi, mái tóc hoa râm bước tới gần, kéo cặp kính trễ xuống, nhìn kỹ một lúc rồi vui mừng nói lớn:
-Phục Thăng, năm nay con về nhà rồi.
Phục Thăng cúi đầu chào:
-Chú Tư bao nhiêu năm vẫn trẻ như vậy, trước sau gì cũng phải về nên dịp Giáng Sinh năm nay con đưa bạn gái về ra mắt luôn ạ.
Chú Tư cười lớn, vỗ vai Phục Thăng:
-Có thế nào đi nữa chúng ta vẫn là một gia đình, con chim bay mỏi cánh thì cũng phải quay về tổ. Nếu con tiếp quản ...
-Cháu không tiếp quản việc nhà, hôm nay quay về chỉ vì muốn gặp mặt mọi người và bà nội. - Phục Thăng lạnh lùng ngắt lời chú.
Chú Tư cười xoà, dùng cả hai tay lắc nhẹ đôi vai của Phục Thăng:
-Ừ, dù sao cũng về rồi, hôm nay bà nội con mừng lắm, nhất định sẽ không nhắc đến chuyện này.
-Nó mới về đến, nói những chuyện đó ra, cháu của má lại bỏ đi thì con tự mình mà đi năn nỉ nó về đây. - Một giọng nói vang lên từ phía sau chú Tư
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoc-dong-thoi-gian-de-tra-no-cho-anh/2987757/chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.