Phòng khách đã chật cứng người, những chiếc bàn tròn được kê sát sàn sạt, chen chúc khắp nơi. Mọi người hầu như đã an tọa, bà nội trông thấy Ngọc Phương và Kim Chi cùng đi xuống liền lên tiếng:
-Hai đứa mau ngồi vào bàn với bà.
Phục Thăng ngồi bên trái bà, giữ một chỗ cạnh mình, anh vẫy tay với Ngọc Phương:
-Em ngồi xuống cạnh anh.
Kim Chi lắc đầu mỉm cười:
-Chị của nó thì nó không đếm xỉa gì đến, chỉ chú ý mỗi bạn gái, thật là ...
-Phàn nàn cái gì, đến lúc con có bạn trai hoặc chồng thì cũng thế thôi, ngồi xuống cạnh bà. -Bà nội vội vàng chỉ vào chiếc ghế trống bên phải mình rồi nói với Kim Chi.
Ngọc Phương ngồi xuống, Phục Thăng ghé sát tai cô hỏi nhỏ:
-Khi nãy bà cô đó dẫn em đi đâu?
-Phòng của anh.
Phục Thăng ngẩn người, ậm ừ rồi thả lưng lại, dựa vào ghế. Ngọc Phương nhìn anh chàng, cô nheo mắt cười rồi khẽ nói:
-Khi còn bé anh rất đẹp trai, bây giờ cũng vậy.
Ngọc Phương thấy gương mặt của Phục Thăng hơi ửng đỏ, nhưng chỉ trong chớp mắt lại trở lại bình thường. Phục Thăng với tay rót cho cô một tách trà đầy:
-Uống đi.
-Con còn chưa rót trà cho bà. -Bà nội quay qua nói nhỏ với anh, lời còn chưa dứt thì đã thấy Kim Chi châm trà vào tách cho mình.
-Thời nay nam hay nữ gì thì cũng sanh ngoại tộc thôi bà ạ, chỉ có con mới lo cho bà nên không muốn lấy chồng.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoc-dong-thoi-gian-de-tra-no-cho-anh/2987756/chuong-59.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.