Hạ Tiêu Dao hờ hững thả một nụ cười mỉa mai:
-Nhị muội hỏi chúng ta muốn gì sao, đơn giản lắm, muốn chào hỏi muội một chút.
Ngọc Phương thở dài, lắc đầu, vẻ mặt của cô thản nhiên tựa hồ như đang đi chơi thì gặp phải hai đứa trẻ lưu manh chặn đường đòi tiền mãi lộ. Đệ Tứ Quỷ Dương Thanh Quý thấy vẻ mặt đó của Ngọc Phương thì không thể giữ được bình tĩnh nữa, gã cau mày quát:
-Ta ghét nhất cái kiểu khinh khỉnh xem thường người khác của nhị tỷ...
Ngọc Phương lúc này mới nhìn thẳng vào mặt của Thanh Quý, nhẹ nhàng đáp:
-Bởi vì hai người cho đến bây giờ vẫn sợ hãi ta, nên tứ đệ không thể trách tỷ cư xử như thế được.
Hạ Tiêu Dao quắc mắt nhìn trừng trừng vào Ngọc Phương, rít lên như rắn độc:
-Ngươi nói chúng ta sợ ngươi sao?
Ngọc Phương nhún vai:
-Bằng chứng là nhị muội đâu dám đơn đả độc đấu với ta, muội vẫn còn sợ nên mới kéo tứ đệ đến đây.
Hạ Tiêu Dao lấy lại bình tĩnh, hít sâu một hơi rồi nói:
-Ngươi nghĩ rằng chúng ta vẫn như trước đây sao.
Ngọc Phương mỉm cười xác nhận, nhìn kiểu cười vô tư lự như chơi của cô khiến Tiêu Dao nộ phát xung thiên, ả rút luôn thanh kiếm mỏng như lá lúa gĩu mạnh trước mặt Ngọc Phương:
-Để ta cho ngươi biết thế nào là lễ độ.
Vừa dứt lời, thanh kiếm mỏng manh dẻo quẹo kia lập tức rung lên bần bật, phát ra tiếng như độc xà phun nọc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoc-dong-thoi-gian-de-tra-no-cho-anh/2987748/chuong-63.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.