Tin nhắn wechat của Trình Úc được gửi đến vào lúc hơn sáu giờ sáng. Bùi Quan vừa rửa mặt xong thì nghe thấy điện thoại rung hai lần trên bàn. Mở khóa nhìn qua, chỉ có hai tin nhắn ngắn gọn.
Trình Úc: Nửa tiếng nữa.
Trình Úc: Cổng sau trường.
Bùi Quan biết dạo này Trình Úc khá bận, nếu không phải có chuyện rất quan trọng thì chắc chắn sẽ không đến tìm cô.
Nghĩ đến cuộc điện thoại hôm kia gọi cho anh trong xe taxi, cô đại khái đoán được chuyện anh muốn nói hôm nay, tinh thần theo đó cũng căng lên vài phần.
Thay đồ xong, cô ngồi trên ghế một lúc. Thấy thời gian gần đến, liền lặng lẽ rời khỏi ký túc xá.
Vừa ngồi vào ghế phụ, mùi khói thuốc nồng nặc lập tức xộc vào mũi. Bùi Quan theo phản xạ nhíu mày, đưa tay giật đi điếu thuốc đang cháy trên tay Trình Úc, dập tắt rồi ném vào gạt tàn.
Không đầu không đuôi hỏi một câu: “Anh đến từ sớm rồi đúng không?”
“Ừ.” Trình Úc đáp trầm thấp trong cổ họng, cúi đầu nhìn đống tàn thuốc tích lại trong gạt tàn.
“Có chuyện gì thì nói thẳng đi, em chịu được.” Bùi Quan nói khẽ.
“Có một chuyện liên quan đến ba em, bây giờ vẫn chưa chắc chắn. Anh phải đến Trân Hải gặp luật sư Tiết, xác nhận xong sẽ nói kỹ cho em biết.”
“Còn hai tài liệu kia? Đã tra ra gì chưa?”
Trình Úc mở ngăn chứa đồ, lật vài lần, lấy ra một xấp giấy A4 in sẵn.
“Đây là phần thông tin quan trọng anh nhờ người lọc ra từ báo cáo phân tích tiến độ dự
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoc-dong-cung-suong-mo-trung-tich/4892426/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.