Có một loại yêu thương ngọt ngào mà thầm kín, cũng có một loại tình yêu mãnh liệt mà chôn sâu.
Yêu không nhất thiết phải biểu lộ, nhưng nếu vì bỏ lỡ mà hối hận thì hãy nói ra...
Bởi cuộc đời này có dài có ngắn, chỉ cần khi còn có thể hãy yêu hết mình, dùng cả sinh mạng để yêu, thật say mê, thật đắm đuối...thật nồng nàn là được...
---------------
Mastuki hơi gượng người lảng tránh ánh mắt ngây thơ đó, hắn vuốt mái tóc cô bé.
"Aya vào trong chơi nhé, ba còn có chuyện muốn nói với mẹ con!!"
Aya ngoan ngoãn gật đầu, rời khỏi vòng tay hắn lon ton chạy vào trong nhà.
Đợi con bé khuất khỏi, hắn mới nhìn tới Miko, ánh nhìn không chút thiện cảm, thậm chí còn là chán ghét.
"Tới rồi thì ở đây đi, tôi đi chỗ khác, khi nào có thời gian tôi sẽ đến thăm con bé."
Miko đã quá quen với sự hờ hững của hắn, nhưng sâu thẳm trong cõi lòng nói không để tâm là không đúng. Bởi vì yêu nên mới để tâm, bởi vì yêu nên mới đau lòng. Và đương nhiên cô ta hiểu rõ dù cho mình có làm gì thì cũng không thể làm hắn rung động. Là người phụ nữ vốn thầm kín, Miko chưa bao giờ trách móc hắn bất cứ điều gì, cô ta sống lặng lẽ và biết điều. Ngoại trừ những việc liên quan đến Aya, cô ta không hề có bất kì hành động gì đi quá phận sự. Thật ra Mastuki không nên ghét Miko, cô ta quá tốt, chỉ tiếc rằng trong lòng hắn đã có người khác, gả cho hắn chính là một thiệt thòi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoc-dau-song-gio/183905/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.