Hai tiếng trôi qua, không gian im ắng đến lạ thường, ai mà biết được trong lòng Nam Trấn Ảnh lúc này đang sốt ruột như thế nào. Hắn tự trách, nếu như Nhạc Ca có mệnh hệ gì thì chính hắn cũng không thể tha thứ cho chính mình, vì hắn đã không thể bảo vệ thật tốt cho cô.
Hắn biết Nam Vi yêu cô, hắn ta sẽ không làm hại đến tính mạng cô, chỉ là hắn không tự tin vào bản thân mình, hắn sợ cô vẫn còn nhớ đến Nam Vi, sợ rằng cô khi biết được sự thật thì sẽ rời bỏ hắn. Tuy ánh mắt hắn lạnh lẽo vô cùng, nhưng khớp tay hắn đang run rẩy. Hắn cho Miko hai tiếng, nếu Nam Vi còn không xuất hiện, không đợi thời cơ mà hắn đã mất công chờ đợi bấy lâu nay, hắn sẽ san bằng nơi này ngay lập tức.
Triệu Triết cũng sốt ruột đến điên rồi, cậu ta mắt cứ nhìn về phía cửa, đã đến giờ rồi, cậu ta không phải không biết Nam Trấn Ảnh là người như thế nào. Nếu Nam Vi thực sự không xuất hiện. Chắc chắn nơi này sẽ có cảnh máu chảy đầu rơi.
Miko là người đàn bà có bản lĩnh, nhưng lúc này cô ta cũng chẳng thể làm được gì ngoài im lặng mà chờ đợi, Mastuki đã cho người gọi, hắn cũng đã nhận được tin rồi, nhưng cô ta cứ mãi suy nghĩ một điều. Lẽ nào thật sự như lời Nam Trấn Ảnh đã nói. Mastuki đã cướp người phụ nữ của hắn. Cũng chính là người phụ nữ đó. Người mà Mastuki thực sự yêu thương tên Nhạc Ca kia?
Cửa lớn mở ra mang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoc-dau-song-gio/1509252/chuong-77.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.