Nam Trấn Ảnh ở đây được mấy ngày, bia bắn trong trường khu này đều đã bị hắn bắn qua. Bắc Gia thì bị hắn ta lôi ra đọ súng. Nói đến bắn súng thì có ai mà bằng hắn chứ. Thế nên Bắc Gia chính là bị hắn vùi dập không thương tiếc.
"Chẳng biết cậu ta bị cái gì, mỗi khi tức giận là đến đây bắn súng. Mà lần này tức giận gì mà đến mức này cơ chứ.!!" Bắc Gia ngồi xuống ghế, đem chai nước lên tu cạn.
Triệu Triết đứng bên cạnh, cậu ta biết vì sao mà đại soái tức giận như thế, chỉ là đi nói cho Bắc Gia biết thì cậu chưa có cái gan ấy.
"Thuộc hạ...cũng không biết!!"
Bắc Gia lườm nguýt. Ánh mắt nghi hoặc.
"Nói thật đi, có phải là vì đàn bà hay không!!"
"Thuộc hạ thật sự không biết!"
Bắc Gia bĩu môi, kinh nghiệm phong lưu gieo rắc đào hoa của hắn đâu phải chỉ là cái danh hão. Chỉ cần mở một mắt hắn cũng biết được Nam Trấn Ảnh chính là nổi điên vì tình. Cũng thật khó tin. Tên mặt lạnh ấy mà cũng có ngày bị phụ nữ xoay như chong chóng. Bắc Gia cười ha hả trong lòng, đáng đời lắm. Cuối cùng ông đây cũng đợi được ngày này.
"Xí! Cậu dính lấy cậu ta như hình với bóng, cậu nói không biết ai tin, với lại cái trên mặt lạnh đấy mấy hôm trước có dẫn theo một người phụ nữ đến tiệc của tên Mastuki đó, cậu tưởng tôi không biết chắc. Sau hôm đó đột nhiên nổi điên nổi khùng như tên tự kỷ chạy đến đây phá trường bắn của tôi. Cậu nói xem,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoc-dau-song-gio/1509221/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.