Hạo Thiên tức tốc lái xe đến chung cư. Con đường mưa trơn trượt hơn thế nữa còn nặng hạt che khuất tầm nhìn thế nhưng chiếc xe vẫn đi hết vận tốc. Dừng xe trước chung cư, Hạo Thiên vội vàng chạy lên tầng. Đứng bên ngoài, bàn tay lạnh cóng dính đầy nước mưa của anh liên tục gõ vào cửa.
Rất nhanh sau đó cánh cửa nhà mở ra, Nhược Đông nghiêng đầu nhìn. Thấy Hạo Thiên, hai mắt nó sáng rực nhớ vớ phải vàng chạy nhanh đến ôm chầm lấy anh.
– Bố ơi!
Hạo Thiên nhẹ nhàng xoa đầu Nhược Đông hỏi.
– Sao quần áo con ướt thế này? Cả mặt nữa, dính đầy nước.
– Con định lấy khăn chườm cho mẹ mà bị ngã. Xô nước đổ vào người con.
– Thế có sao không? Có bị thương ở đâu không?
Nhược Đông lắc đầu. Nó đưa tay quệt nước ngang mặt.
– Bố vào xem mẹ thế nào đi. Người mẹ nóng lắm!
Hạo Thiên dắt tay Nhược Đông vào trong nhà rồi cẩn thận đóng cửa lại. Nhìn thau nước nằm ngổn ngang giữa nhà, nước thì lênh láng khắp nơi. Chắc khi nãy Nhược Đông ngã đau lắm, vậy mà nó vẫn không khóc. Anh quay sang phía Nhược Đông, căn dặn.
– Con về phòng thay quần áo. Bố sang xem mẹ thế nào!
– Vâng.
Thằng bé lon ton chạy vào trong phòng còn Hạo Thiên cũng nhanh chóng tới xem tình hình Tiểu An.
Đẩy cửa bước vào bên trong, anh thấy cô nằm trên giường. Mồ hôi trên trán nhễ nhại, khuôn mặt cau có khó chịu. Hạo Thiên cẩn thận lấy khăn mát lau mặt cho rồi đo nhiệt độ cho Tiểu An.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoc-dai-vo-ho/394963/chuong-61.html