– Anh không chỉ muốn nhận lại con, anh còn muốn lấy em nữa.
Hạo Thiên đặt tay lên sau Tiểu An thuận tiện vuốt nhẹ dọc sống lưng. Anh cúi đầu xuống muốn nhân cơ hội mà hôn môi nhưng bị cô từ chối. Tiểu An đẩy mạnh Hạo Thiên ra xa, chân lùi vài bước giữ khoảng cách. Cô nhìn anh bằng ánh mắt hình viên đạn, cảm xúc bối rối khiến lời nói cũng không rõ ràng.
– Tôi… tôi đã nói là không được phép đụng chạm cơ thể mà.
– Anh xin lỗi, tại anh không kiềm chế được. Nhưng rồi sau này cũng vậy thôi, em tập làm quen dần là vừa.
– Sau này cũng vậy là có ý gì?
– Thì làm vợ anh!
– Anh già rồi bớt ảo tưởng lại đi.
Chữ “già” lọt vào tai khiến Hạo Thiên có chút khó chịu. Đúng là hiện tại tuổi tác anh đã ngoài 30 nhưng cũng đâu đến nỗi. Hạo Thiên tỏ ra thất vọng từng bước tiến đến phía Tiểu An. Mỗi lần anh bước đến là một lần cô lùi về sau cho đến khi lưng cảm nhận được sự lạnh lẽo của bức tường mới dừng lại. Hạo Thiên đặt tay lên tường, áp sát mặt nói.
– Tuy anh có hơi lớn tuổi nhưng khuôn mặt và thân hình này đủ để em xài cả đời không hao. Chẳng qua là do lâu ngày không đụng đến nên có phần suy giảm nhưng nếu em tình nguyện tái tạo lại chắc chắn sẽ sử dụng rất bền. Vậy…
Hạo Thiên ngừng lại đôi chút rồi cầm tay Tiểu An đặt lên ngực mình.
– Em có muốn sử dụng nó không? Anh sẵn sàng phục vụ tận
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoc-dai-vo-ho/394952/chuong-50.html