Doãn Ngự nhìn tiểu nữ hài trước mắt không hề bị sự uy nghiêm do ông cố ý tỏa ra dọa cho hoảng sợ, ngược lại còn lớn mật lễ phép mỉm cười với ông.
Đứa nhỏ này không tồi, cả người trầm ổn, gan dạ sáng suốt, ông sẽ không phản đối Quân Viêm quen với cô gái này. Đứa nhỏ này ông nhìn cũng thuận mắt, nếu Quân Viêm thích, vậy muốn thì đã sao?
Doãn Ngự thu lại khí thế vừa rồi, mỉm cười vẫy tay với Hạ Miều: "Nha đầu mau tới đây đi, ta đã nghe tiểu Phù kể rồi. Nếu đã lấy thân phận là em gái của Quân Viêm thì xem như đã là người một nhà, sau này cứ ở lại đây, ta che chở cho cháu."
Cứ như vậy, Hạ Miều ở lại Doãn gia. Ngày đó ăn cơm Hạ Miều không nhìn thấy ba cùng anh trai của Doãn Quân Viêm, chẳng qua nhìn một thân khí thế của ông Doãn cùng với sự ôn nhu của mẹ Doãn, Hạ Miều nghĩ, ba của Doãn Quân Viêm cùng với anh trai của hắn ta chắc sẽ không kém đâu.
Ở đây đã được một tuần, nhưng cô cảm thấy mình cứ như đang đứng trong sương mù vậy, không có tí chân thật nào. Một thế gia có tình cảm ấm áp đến vậy, thật sự khiến người khác khâm phục.
Một tuần này mọi người trong Doãn gia đối xử rất tốt với cô. Mà Doãn Quân Viêm cũng đem tất cả mọi chuyện nói với Hạ Miều, để cô hiểu sơ về Doãn gia.
Ông Doãn tuy rằng chưa nghỉ hưu, nhưng đã dần dần mặc kệ mọi chuyện. Thế nên thời gian
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoc-dai-thanh-yeu/2708857/chuong-158.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.