Anh đang thấy được cái gì? Tên hồ ly xảo trá này thế mà......lại mù......
Thẩm Nguyệt cùng Phong Chi Âu nhìn về phía Mạch Tuyết, lúc này mới phát hiện cậu ta có chút khác thường.
Dáng vẻ kia vô cùng kinh ngạc, bên trong đôi mắt là một mảnh sạch sẽ, không có chút dấu vết đau thương nào.
Thẩm Nguyệt cùng Phong Chi Âu nhìn nhau một cái, không bình thường, Mạch Tuyết tuyệt đối không bình thường.
Thẩm Phi nhàn nhạt phun ra hai chữ: "Mù."
Trên gương mặt không có vẻ tức giận,bên trong đôi mắt cũng không có chút gợn sóng nào khiến Mạch Tuyết càng thêm khϊếp sợ.
Thẩm Phi tại sao lại mù, hơn nữa tính cách sao lại trở nên như thế.....
Chẳng lẽ là do đôi mắt mù, cho nên mới biến thành dáng vẻ bất cần như thế này?
Nhưng sao đôi mắt cậu ta lại mù chứ?
Nghĩ như vậy, Mạch Tuyết liền mở miệng hỏi : "Sao lại như thế? Đôi mắt của cậu sao lại mù?"
"Có lẽ là do trừng phạt." Giọng nói Thẩm Phi vẫn nhạt nhẽo không có chút phập phồng nào, tựa như một cỗ máy móc.
Mạch Tuyết nhíu mày, sao anh lại cảm thấy lời Thẩm Phi nói có ẩn ý?
Thẩm Nguyệt cùng Phong Chi Âu càng nhìn càng thấy không bình thường, ngay cả Thánh Mặc La Á Qua Đế cũng ngước mắt nhìn về phía Mạch Tuyết.
Thẩm Nguyệt chớp đôi mắt sắc bén, hỏi Mạch Tuyết một câu: "Cậu có nhớ ngày hôm qua đã xảy ra chuyện gì không ?"
"Ngày hôm qua?" Mạch Tuyết không thể hiểu được nhìn Thẩm Nguyệt:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoc-dai-thanh-yeu/2708851/chuong-154.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.