CHƯƠNG 150:
Sắc mặt Thẩm Phi hơi trầm xuống, có chút trào phúng nói: “Thánh Mặc La Á Qua Đế yên tâm để cô ta ra ngoài? Không sợ người chạy à?”
Đáy mắt Tát Lạc xẹt qua một tia không vui nhưng lại che dấu rất mau, vẫn cung kính trả lời: “Thiếu chủ mẫu sao phải chạy trốn chứ, cô ấy cùng thiếu chủ là lưỡng tình tương duyệt*, có lẽ do thiếu chủ không ở nhà, cô ấy cảm thấy nhàm chán nên mới ra ngoài dạo phố.”
(*lưỡng tình tương duyệt: 2 bên đều yêu nhau)
Đáy mắt Thẩm Phi lướt qua tia lạnh băng, nhưng trên mặt lại treo nụ cười như cũ.
Tát Lạc âm thầm kinh hãi, người đàn ông này đúng là che giấu quá giỏi, rõ ràng hắn cảm nhận được hơi thở tàn nhẫn nhưng nhìn vẻ mặt anh ta đi, ý cười như ánh mặt trời làm gì có tia lạnh lẽo nào chứ.
Thẩm Nguyệt cùng Phong Chi Âu không nói gì, mà chỉ động đũa dùng cơm, đối với việc Thánh Mặc La Á Qua Đế thích ăn đồ ăn của Hoa Hạ bọn họ cũng biết, cho nên nhìn một bàn món ăn này cũng không thấy kinh ngạc.
Duy chỉ có Mạch Tuyết là cảm thấy bất an, anh cứ có cảm giác sắp có chuyện gì đó xảy ra khiến anh đứng ngồi không yên.
Bên này Hạ Miều đã mua đủ những thứ cần thiết, cô đang chuẩn bị quay về nhà thì lại đυ.ng phải một đám người, ngay sau đó có một cánh tay vòng qua cổ cô mang theo một mùi gay mũi, Hạ Miều đang định trở tay nhưng cô chợt nghĩ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoc-dai-thanh-yeu/2708844/chuong-150.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.