Sau khi ăn xong, Hạ Nhiêu đi theo đôi song sinh này rời đi, đến nỗi đi nơi nào, cô cũng không hỏi, cũng không cần thiết biết, dù sao cũng lại là một nhà giam khác mà thôi.
Chẳng qua cô biết chuyến đi này cũng không phải đơn giản như vậy, Thẩm Ngoạt khi rời đi đã nhỏ giọng nói với cô. "Thông minh chút, nếu là tôi, cũng không thể bảo đảm bọn họ sẽ tuân thủ hứa hẹn, nếu thời điểm tôi đi đón cô, cô còn sống, tôi có thể suy nghĩ cho cô đi gặp cha mẹ."
Có thể làm cho Thẩm Ngoạt nói ra lời như vậy, chuyến đi này cô nhất định là lành ít dữ nhiều. Nhưng mà ở thời điểm Hạ Nhiêu đang nghĩ đến xuất thần, một đạo thế lực đem cô ôm vào lòng, còn chưa kịp phản ứng lại miệng đã bị bá đạo mà hôn lên.
Ngước mắt một cái liền thấy cặp mắt hẹp dài ma mị, rõ ràng là lập lòe ý cười, nhưng cô lại cảm giác được một mảnh nồng đậm huyết sắc. Chỉ liếc mắt một cái, Hạ Nhiêu liền cứng đờ lại, nàng muốn dời đi tầm mắt nhưng lại giống như bị làm ma pháp, toàn thân không nhúc nhích được.
Miệng nhỏ không ngừng bị hắn xâm lược cắn nuốt, chỉ là Hạ Nhiêu giống như bị trúng tà, tùy ý để đầu lưỡi linh hoạt như rắn ở trong miệng cô triền miên, cho dù là con rắn nhỏ rất quá đáng, thâm nhập vào tận sâu trong cổ họng của cô.
Đầu cô vẫn còn một tia tỉnh táo, chỉ là thân thể lại giống như bị giam cầm trong hắc ám,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoc-dai-thanh-yeu/2708608/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.