Người phục vụ cả người phát run, suýt nữa là té xuống đất, nhanh chóng ra khỏi phòng tìm người. 
Những người này không phải là người hắn có thể đắc tội được, chỉ một câu nói của họ thôi hắn có thể chết ngay lập tức. Hơn nữa ông chủ xinh đẹp của hắn là người nói được làm được nên hắn không sợ mới lạ. 
Người phục vụ vừa lau mồ hôi vừa cầu cho hai cô tiếp viên ấy mau đến. Đang cầu phúc thì thấy Hạ Nhiêu đang bước lảo đảo đến, hắn liền nhanh chóng bắt lấy Hạ Nhiêu đem cô đưa đến phòng của các ông chủ. 
"Nãi nãi của tôi ơi, cô rốt cục đã đến, khách đã chờ lâu lắm đấy, không phải còn một người nữa sao, sao chỉ có mình cô vậy ?" Phục vụ cảm thấy kì lạ hỏi. 
Nhưng không cần biết nguyên nhân, chỉ cần biết là có một người tới trước là được. 
"Thôi khỏi, cô vào trước cũng được. Nhanh lên, nhớ phục vụ khách cho tốt, không thì coi chừng ông chủ đấy." Nói xong liền kéo Hạ Nhiêu vào phòng. 
Hạ Nhiêu chỉ biết có người kéo mình còn không ngừng mà lãi nhãi gì đó. Hình như anh ta muốn đưa cô đi đâu đó. Hạ Nhiêu cố thoát khỏi anh ta, nhưng lực của cô không đủ mạnh mà hắn cũng chả nghe cô nói, hắn đẩy cô vào phòng. 
Rầm một cái. Cô té xuống đất, đầu của cô càng quay cuồng hơn. 
Những người trong phòng nhìn thấy màn này thì đều tập trung nhìn về phía cô. 
"Mạch Tuyết, ngươi tìm đâu ra người bất lịch sự như vậy phục 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoc-dai-thanh-yeu/2708551/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.