- Chủ tịch Tống, làm ơn hãy bỏ tay ra khỏi người phụ nữ của tôi đi.
Cố Thành nhìn Tống Dịch, ánh mắt anh thoáng che giấu nỗi sợ hãi trong lòng.
Liệu Tống Dịch có nhận ra cô hay không? Tại sao hai người bọn họ lại ở cùng một chỗ?
- An Nhiễm.
- Anh Cố Thành.
Cô quay đầu lại nhìn, thấy Cố Thành đang đứng đó, đôi mắt anh đầy giận dữ. Cô không biết tại sao anh lại quen người đàn ông này. Nhưng chẳng phải trước đây anh đều rất ôn nhu và dịu dàng sao?
Cố Thành tiến đến trước mặt hắn, rất nhanh đã nắm lấy cố tay hắn, dùng ánh mắt đe dọa muốn hắn buông tay cô ra.
- Tống Dịch, tôi nhắc lại lần nữa mong anh bỏ tay ra khỏi người bạn gái tôi.
Câu nói này khiến cho cả Tống Dịch lẫn An Nhiễm đều không khỏi kinh ngạc. Anh nói anh là bạn trai cô sao?
Cố Thành từ lúc bước tới đến giờ, đều bày ra vẻ mặt khó chịu như vậy. An Nhiễm thở ra một hơi, cô mỉm cười, đúng là hôm nay anh thật là bạo dạn mà.
Tống Dịch nhíu mày, sau khi Tử Y bị tai nạn. Hắn cũng có cho người đi tìm Cố Thành nhưng bệnh viện nói Cố Thành đã từ chức trước đó không lâu rồi. Hắn cũng có cho người đi tìm anh nhưng không ai biết anh đã đi đâu, anh giống như đã bốc hơi theo Tử Y luôn vậy.
Cho đến tận ngày hôm nay hắn lại một lần nữa gặp lại cô gái này, rồi gặp lại Cố Thành. Tất cả đều như bánh xe vận mệnh được số phận
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoc-dai-co-vo-nho/409212/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.