Điều duy nhất Moon biết về người anh trai thất lạc của mình, đó là cái tên “MES”.
Chẳng gì hơn, chẳng có căn cứ rằng người đó còn sống hay đã chết! Nhưngem vẫn luôn hy vọng. Cuộc đời nếu như không có hy vọng, sẽ chẳng thểvươn lên mà sống, như cô bé này, nếu không vì người anh trai, có lẽ emđã tạm biệt cuộc sống nghiệt ngã này…
…
Ken gập trang sách lại, hắn mới chỉ 14 tuổi, nhưng hắn thật đáng sợ. Tất cả người làm ở Devils.5 này đều phải e dè trước hắn, dẫu người đó cóphải là một ông già ngạo cội. Dạo này hắn phải thức khuya rất nhiều,công việc chuẩn bị cho chiếc ghế mà hắn sắp đảm nhiệm khiến hắn dườngnhư không đủ thời gian để thở. Tất cả đều kì vọng vào con người này. Đây chính là một kẻ độc tài, một niềm kiêu hãnh của Devils.
Ken hướng tầm nhìn sang phía cửa sổ, hắn ngâm nghi một ly cà phê đắng,trông hắn chẳng khác gì một con búp bê không biểu cảm. Ken nhắm đôi mắtđen lại. Cánh cửa sổ tâm hồn của hắn dường như khiến ta bị hút hồn, nómang một nét đẹp cổ điển, ánh mắt sắc lạnh như vì sao tinh tú trên bầutrời kia, đuôi mắt dài vẽ lên nét phóng thoáng, thêm nữa là sống mũi cao và thẳng, kết hợp với đôi môi kiêu kì. Có lẽ nào hắn là một con robođược tạo ra bởi một nghê nhân khéo léo, nhưng có lẽ người đó đã quá tayđể mà con robo này không hề có một chút nhân tính.
Bỗng nhiên hắn nghĩ đến bé con. Chưa bao giờ hắn tỏ ra khoái một tròchơi lâu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoc-chieu-kim-dong-ho/84653/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.