- Tao không biết mày có gì hay màArrow dám đưa ta- Ken dùng nửa con mắt nhìn nó. So với Arrow, con ngườinày trông có vẻ “nhân tính” hơn.
Moon khép mình vào rèm cửa, linh cảm cho biết đây là một buổi chiều tàn…
Ken dẫn con bé theo sau. Hắn thấy thật lạ. Ở con bé này có thứ gì rấtngứa mắt, trông nó không có gì đặc biệt, nhưng chỉ cần nhìn vào nó làhắn muốn đánh cho nó một trận tơi bời. Thật buồn cười, nhưng cũng thậtkhó hiểu…
- Mày là trẻ mồ côi!?
- Vâng ạ !- Cũng như ở bên con người vô nhân tính kia, Moon tập trung cao độ.
- Tao có một trò chơi, nếu mày thoát được thì mày sẽ được nhận làm nhân viên của tao, còn không thì…
Đó là cái chết, con bé hiểu điều đó.
Hắn dẫn con bé đến một nơi. Khu nhà to và rộng, hắn đi cách con bé mộtđoạn dài,…con bé bước đi e dè trái lại với con người phía trước cố tìnhphát tiếng động.
Bỗng dưng đèn phụt tắt, cả một hệ thống đèn chạy dài tắt nhanh chóng. Có những con mắt đen ngòm đang nhăm nhe nhìn con bé, những tiếng gầm gừvang vọng,…
Phút chốc thứ gì đó nhảy chồm tới, tốc độ ngang ngửa xe đua,...
- Gừ !!!
- Ẳng !
- …
Chúng kêu gào trước một món thịt sống ngon lành,…
Con bé nhắm nghiền và chạy thẳng tới chỗ Ken, nó biết, chỉ khi nó ở bên ông chủ thì may ra thứ đó mới không tiến tới chỗ nó.
Nhanh như sóc, nó đã ở trước mặt Ken, có lẽ vì nó biết ông chủ của nó cũng là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoc-chieu-kim-dong-ho/84652/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.