Moon chẳng nhớ nổi mình đã nốcbao nhiêu chai rượu, toàn những hạng rượu dành cho phái mạnh với nồng độ cao. Trên mác mỗi chai đều ghi chú hạn chế cho người dùng dưới 18. Emchưa bao giờ được đắm mình trong cái cảm giác lâng lâng êm ái của menrượu, cũng chưa từng trải cái thứ khoái lạc của cảm xúc. Em vất bỏ hếttất cả những vướng bận, anh trai ư? Chẳng là gì! Sếp giờ em cũng chẳngsợ, vì gan của em hiện thời lớn lắm. Mặc kệ tất cả, thời gian vô tìnhtrôi, xem như tất cả là hư vô, em ngủ mê trong sự thích thú về tương lai tươi đẹp gửi ngắm qua những giấc mơ. Nhờ rượu em giũ bỏ được tất cảgánh nặng ngày ngày đè nén bờ vai, em như thoát ra khỏi mọi ràngbuộc,...
Cứ thế em mộng mị trong niềm vui của riêng em!
Ken về sớm, hắn không thích ngày hôm nay, cả bữa tiệc này nữa. Những thứ sa hoa kia nhàm chán quá rồi, hoàn toàn vô giá trị, ngưỡng tưởng làgiàu có, sang trọng, đủ đầy mọi thứ, nào ngờ hắn chỉ muốn một điều gì đó giản dị. Không phải thanh toán bằng tiền, dù có là những đồng tiền đenhay trong sạch, không dùng cái tôi cao quý để đổi lấy, thứ ấy chẳng lẽlại xa tầm với của hắn đến thế sao. Hắn muốn con người em, mọi thứ thuộc về em, từ ánh mắt, bờ mi, đôi tay tới những cảm xúc, tâm tư tình cảm,hắn muốn những thứ đó của em phải là của hắn.
Ken lái xe về, hắn đi tốc độ chậm. Làn gió từ hai bên khung cửa thổi bay thoảng hương rượu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoc-chieu-kim-dong-ho/2186244/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.