Lúc ăn sáng gặp Phó Đông Bình, biểucảm của anh vẫn bình thản như thường, cứ như chuyện đêm hôm qua không hề xảy ra, hai người họ vẫn chỉ là tiền nhiệm của đối phương, đã sớm mỗingười một ngả.
Nhậm Thiên Chân ăn ít, chỉ múc một bát cháo rồi ăn nửa cái bánh bao. Lão Hà với người dẫn đường địa phương, nhân viên ở cung văn hóa đang traođổi chuyện xuống địa cung nhà đất, Phó Đông Bình ngồi cạnh lắng nghe,cũng không nhiều lời.
So với ngày hôm qua, trông anh càng lạnh lùng hơn, cũng không thèm nhìncô lấy một cái. Nhậm Thiên Chân cầm bát cháo, thấy anh đi sang bên cạnhnghe điện thoại, liền đưa mắt ra chỗ khác.
Sau khi mặt trời lên cao, nhiệt độ tăng vọt lên làm những vũng nước mưađêm qua bốc hơi bay mất, ánh sáng tím trong núi rừng hòa hợp, tổ chuyênmục đang ghi hình ngoại cảnh và nội cảnh các nhà đất ở thôn Song Dong,Nhậm Thiên Chân cứ leo lên rồi lại leo xuống, bận rộn kéo dài đến tậntrưa, cuối cùng mệt mỏi đến độ không còn sức mà đi.
Bước ra khỏi nhà vệ sinh, cô uể oải ngồi nghỉ bên lan can tầng hai. Ngày thứ hai trong kỳ kinh nguyệt luôn là ngày hành hạ cô mệt mỏi nhất trong chu kỳ, bụng trướng căng, eo mỏi chân đau, có thể không cần cử động làsẽ không muốn động, nhưng hết lần này đến lần khác tay quay phim lại gọi cô đến, cô đành phải đi theo người trong tổ lên lầu xuống lầu.
”Thiên Chân, mười phút nữa tập hợp ở dưới lầu nhé, chúng ta sẽ xuống địa cung.” Chuyên viên quay phim hét lên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoc-chieu-anh-sang-tim-den-yeu-em/1510528/quyen-3-chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.