Đi vào nhà đất mới biết, bên trongthoáng đãng rộng rãi như quảng trường, một chu vi vòng tròn bao gồm batầng, tất cả đều là nhà ở, sân giữa vừa là sân chơi của bọn nhỏ, đồngthời cũng là nơi để thôn dân phơi khô đồ ăn.
Nhậm Thiên Chân được sắp xếp ở lại một gia đình trong nhà đất, bước vàophòng của mình, cô vội vàng thay áo quần ướt sũng trên người mình ra,rồi lấy khăn lông lau khô tóc.
Phần lớn người trong tổ đều là lần đầu đi vào trong nhà đất, nhìn thấygì cũng mới mẻ, Nhậm Thiên Chân phủi sạch một băng ghế, khoác áo choànglông dê dày cộm, một mình ngồi ở cửa nhìn tụi nhỏ chơi đùa trong mưa,bùn lầy bắn tung tóe, đứa nào đứa nấy đều bẩn như con cá thòi lòi, không khỏi bật cười, nhả một ngụm khói ra.
Xa xa núi xanh xanh ngắt, ngày mưa lất phất, trong cơn mưa, nhà đất có vẻ đặc sắc khác biệt thường ngày.
”Em học hút thuốc từ khi nào thế?” Có người ngồi xuống cạnh cô, cắtngang dòng suy nghĩ của cô. “Lúc thức đêm ghi hình sẽ hút một điếu chođỡ mệt.” Tầm mắt của Nhậm Thiên Chân sượt qua vai anh, vẫn nhìn tụi nhỏ.
”Em càng lớn càng xấu.” Phó Đông Bình nhìn cô, rồi chốt hạ một câu đầykhiêu khích. Nhậm Thiên Chân vẫn không để ý đến anh, siết chặt áo choàng hơn.
”Phấn son đậm tục không chịu nổi.”
Cô không hề biết phải trang điểm thế nào, anh lại nói cô phấn son đậm,chưa từng thấy ai khẩu thị tâm phi như thế, Nhậm Thiên Chân liếc xéoanh, “Em sống không phải vì để lấy lòng ai cả.”
”Nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoc-chieu-anh-sang-tim-den-yeu-em/1510527/quyen-3-chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.