Rồi nhanh chóng, quần áo của NhậmThiên Chân bị xé rách, ném qua một bên, cảm giác dinh dính trước đó được nước nóng xua tan, nhưng sự khoan khoái đó cũng chẳng hề tồn tại lâu,cơ thể cô đã bị khống chế, một cơ thể cường tráng khác dồn cô vào góctường, nâng hai tay cô lên, chỉ sau mấy lần đã đâm xuyên qua cô, ghim cô vào trên tường như tiêu bản bươm bướm.
Chỉ bật đèn ở hành lang nên ánh sáng trong phòng mờ mờ không rõ, mộtngười phản kháng như con thú nhỏ, một người mạnh mẽ không có gì là không thể, quấn quít cắn xé lẫn nhau, nhiệt tình như lửa cháy.
Cô nhìn về hướng cửa như muốn chạy trốn, nhưng chưa đợi cô hành động thì cả người đã bị ôm chặt, không tự do nhúc nhích được. Anh chưa bao giờbao lực với cô như thế này, không cho cô một chút phản kháng nào.
Milan Kundera từng nói: tình yêu về mặt sinh lý không thể không có bạolực. Nhậm Thiên Chân không thích bạo lực, càng không thích khuất phụctrước nó, nhưng anh dùng hành động để chinh phục cô, khiến cô không làmđược gì.
Ngâm nước đã đủ, chiến trường chuyển đến trên giường, cũng chẳng để ýlau khô người, hai cơ thể trần truồng lại quấn vào nhau, tác dụng củarượu khiến Nhậm Thiên Chân cực kỳ đau đầu, cơ thể mềm nhũn không nghetheo sai khiến, đau đớn không ngừng kích thích.
Những lần gặp gỡ đấy đâu phải là bất ngờ vô tình, tất cả đều được dàycông sắp đặt, vào lúc Phó Đông Bình chạy nước rút trong cơ thể NhậmThiên Chân, đồng thời trong lòng cũng vô cùng xúc động, cơ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoc-chieu-anh-sang-tim-den-yeu-em/1510523/quyen-3-chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.