Đến khi hai người tắm xong ngồi trên giường sấy tóc, Nhậm Thiên Chân mới kể lại chuyện đã xảy ra một lần, Liêu Thanh thở dài, "Cái này còn xuất sắc hơn cả phim khung giờ vàng trên tivi nữa, Thiên Chân mày được lắm, một chân đạp hai thuyền, vậy mà hai thuyền vẫn quyết chung tình."
"Tao đâu có muốn thế." Nhậm Thiên Chân chối bỏ việc mình bắt cá hai tay.
"Không muốn như thế, vậy mày không nói cho lão biết à? Mày đã có chủ rồi, không còn như trước nữa. Hừ, với cái tính này của tao, Ôn Gia Minh thì coi là gì chứ, mới đầu mày theo đuổi lão, lão cứ phô ra cái mặt không thái độ không quý trọng, bây giờ có người đến cướp rồi, lão lại ló đầu ra ngáng chân." Liêu Thanh bất bình thay cho Phó Đông Bình.
"Tao cũng đang phiền lòng lắm đây." Nhậm Thiên Chân rất mâu thuẫn, trách Ôn Gia Minh, tại sao khi ấy không nói với cô, mà lại đến khi cô tốt nghiệp bắt đầu lại lần nữa? Anh ta không nói gì, kết quả bây giờ lại thành ra như thế này, bảo cô phải lựa chọn thế nào đây?
Liêu Thanh liếc cô, thấy cô ủ rũ thì tức giận: "Bây giờ có hai lựa chọn đặt trước mặt mày đó, một, nói rõ với Phó Đông Bình là mày vẫn còn thích Ôn Gia Minh, chẳng qua nhất thời thất tình nên mới miễn cưỡng chấp nhận anh ta; hai, nói rõ với Ôn Gia Minh, mày đã cạn tình đổi lòng rồi, bảo anh ta cứ tiếp tục duy trì hình tượng giáo sư lạnh lùng đi, đừng có quấy rối sinh viên nữa.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoc-chieu-anh-sang-tim-den-yeu-em/1510518/quyen-2-chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.