Chương Ấu Quần nghe thấy tiếng động,bèn quay đầu nhìn lại, phát hiện có một chiếc xe đang lao về phía mình,theo bản năng liền chạy lên phía trước, ai ngờ chiếc xe kia càng lúccàng đến gần, gần đến mức có thể thấy được Nhậm Thiên Chân ngồi trên ghế lái, mà Phó Đông Bình bên cạnh đang cướp vô lăng trong tay cô.
Mắt thấy xe sắp đâm vào cột trụ dưới tầng hầm, trong lúc ngàn cân treosợi tóc, rốt cuộc Phó Đông Bình cũng dừng xe lại được, nhưng vì anh đãtháo dây an toàn nên suýt nữa đã đập đầu vào cửa xe.
”Nhậm Thiên Chân, em điên rồi hả? Lại xe đâm vào bố dượng em, em còn cónhân tính không thế?” Phó Đông Bình nổi cơn thịnh nộ, nắm chặt bả vaiNhậm Thiên Chân mà lắc.
Nhậm Thiên Chân sợ hãi bối rối, mờ mịt nhìn anh. Phó Đông Bình xuống xeđi xem Chương Ấu Quần thế nào, thấy ông ngã ngồi dưới sàn, trên mặt còncó vẻ hoảng sợ, bèn vội vã đỡ ông ấy đứng lên.
”Chú Chương, Thiên Chân không cố ý đâu, do phanh xe không ăn thôi, thậtsự em ấy không cố ý, em ấy cũng bị dọa sợ mà.” Phó Đông Bình mở cửa xera, kéo Nhậm Thiên Chân đang ngỡ ngàng bối rối xuống xe, để cô ấy xinlỗi Chương Ấu Quần.
”Em... em đã làm gì vậy?” Nhậm Thiên Chân không sao nhớ nổi hành vi của mình trong nháy mắt đó.
Nhưng không đợi Phó Đông Bình cất tiếng, Khúc Hà và Thiên Lâm đã vội vãchạy đến, có lẽ Khúc Hà cũng thấy được chuyện vừa nãy, tâm tình kíchđộng, giơ tay lên tát Nhậm Thiên Chân.
”Sao tôi lại sinh ra đồ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoc-chieu-anh-sang-tim-den-yeu-em/1510505/quyen-2-chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.