Đường Tề Đông đã nhanh chân hơn một bước, đi ra đằng trước của Giản Ninh, sau đó còn quay đầu nhìn Giản Ninh, ra hiệu phải chăng cô nên đi theo không.
Giản Ninh thờ ơ nhún vai, mặc dù cô luôn dự cảm có điều gì không ổn với người đàn ông này, nhưng ở đây là nơi công cộng, chắc cũng chẳng thể phát sinh chuyện gì to tát, nên cô cũng cùng anh ta đến trạm xe buýt đứng chờ chuyến kế tiếp.
Sau khi đợi tầm năm phút, chiếc xe buýt nặng nề chậm chạp dừng tại trạm, đám đông nối tiếp nhau tràn vào xe như từng đợt sóng, cánh cửa để lên xe buýt trở nên chen chúc và ồn ào.
Giản Ninh nhìn đám đông chen chúc lên xe, trong vô thức liền lui về sau một bước. Cô từ trước đến nay là người không thích náo nhiệt, nhất mấy lúc chen chúc ồn ào như thế này, nó khiến cô cảm hơi bực bội.
Đường Tề Đông đứng bên cạnh cô, Giản Ninh có chút làm lơ anh ta, chỉ lo ngó về phía đám đông pha tạp đang lúc nhúc ngoài cửa xe buýt. Đúng vào lúc này, Giản Ninh cảm nhận được cổ tay mình bị người nào đó dùng lực bắt lấy, sau đó có một lực rất mạnh lôi kéo mình bắt đầu chen chúc vào trong xe.
Giản Ninh lập tức cảm thấy không vui nhíu mày, cô cảm giác người chung quanh đang chèn ép thật chặt lẫn nhau, còn có người đang lớn tiếng la lên. Điều này khiến cô cảm thấy không thoải mái, sau đó liền quay đầu nhìn về phía Đường Tề Đông.
"Anh làm cái quái gì thế!"
Giản
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoc-chieu-anh-sang-anh-den-ben-em/1013183/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.