Cảm thấy bốn bề vắng lặng, Hàn Ngữ Phong lại mở mắt ra, phát hiện ra nàng rõ ràng lại được ở trong một căn phòng hoa lệ như vậy, sao nàng lại ở đây? Nơi này không phải nơi nàng nên ở mới đúng.
Chống gượng thân thể yếu ớt, bỗng nhiên cơn chóng mặt kéo đến, khiến cho nàng té lăn trên mặt đất, nhắm mắt lại, lại không ngờ rằng mình lại ngả vào trong một vòm ngực ấm áp.
Chờ cơn chóng mặt kia qua đi, Hàn Ngữ Phong mở bừng mắt, rồi nhìn tuấn mâu của Tư Mã Tuấn Lỗi: “Buông.” Nàng giật phắt tay ra khỏi tay hắn, muốn tự mình đứng lên.
“Được thôi.” Tư Mã Tuấn Lỗi còn chưa có nói xong, đã buông tay ra, Hàn Ngữ Phong liền đứng vững không xong: “A.” Chớp mắt thấy khuôn mặt nhỏ nhắn sẽ tiếp xúc với mặt đất, trong nháy mắt, nàng lại bị cánh tay mạnh mẽ kia ôm lấy.
“Ngươi, ngươi cố ý.” Đầu thật muốn bốc hỏa.
“Ta cố ý đấy.” Tư Mã Tuấn Lỗi ôm lấy eo của nàng, khóe miệng nở một nụ cười, không hiểu sao, hắn thật thích thú muốn thấy được bộ dáng phát hỏa của nàng, thật là xinh đẹp quyến rũ.
“Ngươi……” Hàn Ngữ Phong bị hắn chọc tức đến nghẹn lời, không biết phản bác hắn như thế nào nữa.
“Ăn cháo.” Tư Mã Tuấn Lỗi đưa nàng về lại giường, vươn tay lấy chén cháo bên cạnh, lạnh lùng ra lệnh.
“Không ăn.” Hàn Ngữ Phong hất đầu, thì ra vừa rồi là hắn muốn lấy chén cháo cho nàng, chỉ giỏi giả vờ hảo tâm, sao hắn không tự đi mà chăm sóc mình? Nàng có thể lo cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoc-ai/748265/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.