Bàn tay Trương Phong Dương quật rất mạnh, Tôn Ngữ trực tiếp bị đánh ngã trên đất, Tôn Ngữ cảm giác gương mặt nóng rát đau đớn nghĩ tới nó đã bị sưng lên, khóe miệng bị đánh đến máu tươi chảy ròng, dưới chân bị Trương Phong Dương dùng chân hung hăng giẫm lên.
“Trương Phong Dương…” Tiêu Mặc thấy rõ Trương Phong Dương dùng chân gắt gao giẫm lên Tôn Ngữ đau lòng không thôi.
“Ngươi muốn làm gì… Buông đại thúc ra!” Tiêu Mặc tức giận đẩy Trương Phong Dương ra, bổ nhào đến bên cạnh Tôn Ngữ, che chở Tôn Ngữ bị đánh có chút mơ màng vào trong ngực, nhìn máu tươi ở bên khóe miệng Tôn Ngữ chảy ròng, trừng mắt nhìn Trương Phong Dương, phẫn nộ hướng hắn hô.
“Tiêu Mặc… Ta” Tôn Ngữ tựa vào phía sau Tiêu Mặc, nắm chặt quần áo Tiêu Mặc, sợ hãi nhìn nộTrương Phong Dương phẫn nộ tựa như mãnh thú phẫn nộ phun. Tôn Ngữ nói không nên lời, chính là sợ hãi.
“Buông hắn ra Tiêu Mặc, ngươi muốn ôm sủng vật của ta tới khi nào?” Trương Phong Dương lạnh lùng nói, tức giận nhìn hai tay Tiêu Mặc ôm chặt Tôn Ngữ, Trương Phong Dương có loại cảm giác muốn đem cả hai tay Tiêu Mặc chặt bỏ.
“Đại thúc không là sủng vật của ngươi! Khoản nợ của hắn ta sẽ trả! Nơi này có ba trăm tám mươi vạn, cho ngươi! Ngay cả vốn lẫn lãi toàn bộ trả lại cho ngươi! Ngươi không được dây dưa với đại thúc nữa, để cho đại thúc tự do đi!” Tiêu Mặc nói xong từ túi áo lấy ra kim phiếu, đập đến trên người Trương Phong Dương,
“Ta cho ngươi biết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoc-ai-chi-luyen/1313703/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.