“Tiểu Miêu ngươi không bẩn…” Tôn Ngữ ôm Tiểu Miêu đang thất thanh khóc rống.
“Ngươi ở trong lòng ta chính là thiên sứ trong sáng nhất, còn nữa hãy yêu người ngươi yêu không cần quan tâm lời đồn đãi nhảm nhí của người khác, dùng tấm lòng yêu thương hắn, ta cảm giác nam hài kia là một người đáng để phó thác cả đời, ta thấy trong lòng hắn đều là ngươi, ngươi cũng thích hắn không phải sao? Ngươi đối xử với hắn như vậy, hắn vẫn không oán không hối hận còn rất tốt với ngươi, ngươi yêu người đó, bỏ lỡ thật sự sẽ hối hận cả đời… Ta muốn nhìn thấy Tiểu Miêu hạnh phúc mà không phải rơi lệ…” Tôn Ngữ vươn tay lau đi nước mắt đọng trên khóe mắt của Tiểu Miêu.
“Đại thúc người thật hảo giống thần hộ mệnh của ta, đối với ta thật tốt, ngươi không còn ở trong này làm, về sau ta muốn gặp ngươi, phải đi đâu tìm ngươi đây?”
Tiểu Miêu ngẩng đầu lên hai mắt thật to toàn là nước mắt, ưu thương hỏi.
“Ngươi có thể đến biệt thự tại bờ biển của Trương Phong Dương tìm ta…”
“Đại thúc ngươi là bằng hữu tốt nhất của ta…” Ôm Tôn Ngữ vui vẻ nói
“Tiểu Miêu ngươi mau đi xuống đi, có khách nhân chỉ định ngươi lên sân khấu…” Tiêu Mặc nghe Tôn Ngữ trở lại Tiêu Dao đường tìm hắn, nhưng lại nhìn thấy Tôn Ngữ thần tình mỉm cười ôm Tiểu Miêu, liền cảm thấy trong lòng có chút không vui, hắn nhìn Tiểu Miêu nằm ở trong lòng ngực Tôn Ngữ lạnh lùng nói
“Đại thúc ta đi đây, ta muốn thời điểm ta đi phải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoc-ai-chi-luyen/1313684/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.