“Đại thúc chuyện tối hôm đó ta nghe ngươì khác kể, ta thật sự rất lo lắng, không biết bọn họ có làm gì ngươi không?…” Tiểu Miêu mắt to hàm chứa đầy nước mắt cầm lấy ống tay áo của Tôn Ngữ lải nhải nói xong.
“Tiểu Miêu, ta hoàn toàn không sao lúc đó có Trương Phong Dương chạy tới cứu ta!” Tôn Nói mỉm cười sờ sờ đỉnh đầu Tiểu Miêu nói.
“Khụ! Đại thúc ngươi không có việc gì là tốt rồi! Ngươi không biết thời điểm ngươi bị lão bản của chúng ta ôm ra, ta thật sự rất lo lắng cho ngươi…”
Tiểu Miêu đang nói, một vị nam nhân viên tạp vụ đi vào bên cạnh hắn trêu đùa nói: ”Tiểu Miêu tiểu tình nhân Nguyệt Nguyệt của ngươi lại tới nữa, ở bao sương số 6 chờ ngươi mau đi đi!.”
Tiểu Miêu nghe được biến sắc, có chút không vui nói với nam nhân viên tạp vụ kia:”Ngươi không nên nói bậy, giúp ta đem hắn đuổi đi đi! Ta không muốn gặp lại hắn.”
“Như vậy có được không, người ta dù gì cùng là khách nhân, Tiểu Miêu ngươi cũng biết. Tiểu tình nhân kia không thấy ngươi cũng sẽ không đi”. “Tốt lắm ta đã biết, ta lập tức đi ngay!” Tiểu Miêu ảm đạm nói
Tiểu Miêu vốn gương mặt tươi tắn sán lạn nháy mắt trở nên nặng nề, hắn yên lặng mặc xong quần áo, cầm chặt tay Tôn Ngữ nói:”Đại thúc chờ một chút, ngươi có thể giúp ta một việc không?”
“Hảo…Có việc gì vậy?” Tôn Ngữ nhìn Tiểu Miêu đôi mắt u buồn lo lắng hỏi. Tiểu Miêu cười khổ một tiếng nói: ”Chính là tý nữa, đại thúc giả làm người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoc-ai-chi-luyen/1313683/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.