Cô ngồi trên ghế, gương mặt tỏ vẻ thản nhiên nhìn cô ta đang đứng trước mặt mình.
"Cô cũng nhanh tay ghê.Vì xảy ra chuyện liền tìm ba tôi ngay."
"Thì sao, cô tìm tôi cũng chỉ việc này thôi sao, nực cười."
Chẳng hề run sợ trước cô, cô ta vẫn như vậy gương mặt vô cùng bình thản nhìn cô.
Kỳ Tuyết, cô nghĩ mình là ai.Ba cô thì sao, ông ta cũng là ba cô thì sao phải sợ.Mà nói tới sự thương yêu thì có ai nghĩ cô dám đối đầu với Kỳ Tuyết, vở kịch này cô chắc chắn sẽ thắng rồi.
"Thua vốn nhiều như vậy mà với cô có vẻ không ra gì nhỉ."
Gương mặt cô thoáng chút mệt mỏi, tức giận.Kiều Ngân Anh càng ngày càng kiêu căng, cô ta luôn ỷ mình có người chống đỡ mà thích làm gì thì làm.Trước mặt mọi người thì im lặng, ít nói tỏ vẻ hiền dịu để ai cũng nghĩ cô là người động tới cô ta.
"Tổng công ty đã bảo bỏ qua cô còn muốn gì?"
"Muốn đổi việc cô."
Kiều Ngân Anh gương mặt tái lại, cô ta không ngờ Kỳ Tuyết dám làm vậy.Người con gái lúc trước luôn nhẹ nhàng, yếu mềm đâu mất rồi.
"Cô không có quyền.Tổng công ty đã bỏ qua rồi."
"Vậy cô là chủ sao? Cô là cha mẹ của cái công ty này sao mà thua lỗ không phải chịu phạt."
Cô cười khinh bỉ, đứng dậy gương mặt nhìn thẳng cô ta.Trò chơi là mới bắt đầu, cô đã muốn chơi thì chẳng còn gì để phải mất cả.
"Cô đi hỏi cha mà xem, đừng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngung-yeu/2865150/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.