Tháng 5, mưa gió triền miên. Hoa lựu ở thành phố A đã nở đỏ một góc trời.
Viện ca múa kịch của tỉnh sắp tới không có buổi diễn nào nên mọi người chỉ cần luyện tập. Viện ca múa kịch của tỉnh A có lịch sử thành lập hơn 60 năm, là một trong những nhà hát cỡ lớn ở Trung Quốc, với đoàn múa cổ điển nổi tiếng trong và ngoài nước. Trong đoàn kịch thì đoàn ca múa, ca kịch và nghệ thuật cổ điển là ba cái tên nổi danh nhất.
10 giờ sáng, trong lúc đoàn nghệ thuật cổ điển đang nghỉ ngơi sau giờ tập, mấy thành viên đang tụm lại tốp năm tốp ba nói chuyện với nhau.
Ở giữa có một đường ngăn cách, nam một bên nữ một bên. Bên ngoài phòng tập mưa cứ rả rích rơi, người đứng đầu nhóm múa - Lương Hiểu Bạch bị mấy cô gái vây quanh nói chuyện. Đột nhiên có một cô gái mở miệng:
"Mọi người nghe tin gì chưa? Đoàn chúng ta vừa có người mới đến, nghe đâu là từ nhà hát thủ đô chuyển đến."
"Lúc trước còn được giải thưởng quốc gia. Không biết tại sao lại chuyển đến chỗ này."
Một cô gái khác vừa lo vừa phấn khích nói vào, "Tôi biết này! Sáng nay lúc đi đưa tài liệu cho đội trưởng, tôi thấy có một cô gái xinh đẹp ngồi trong phòng anh ta."
"Hình như tên là Nhiếp Thanh Anh."
Ngay lập tức, mọi người tụ lại một chỗ bàn tán về Nhiếp Thanh Anh. Nghe nói, sự nghiệp cô ấy đang trên đà phát triển nhưng không hiểu tại sao đột nhiên mai danh ẩn tích, bây giờ lại chuyển đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngung-nho-ve-em/142885/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.