Trâm Anh chọn một nhà hàng tầm trung không quá xịn sò. Với người mà nàng coi trọng thì mới dẫn đi ăn ở những nơi cao cấp sang chảnh.
Y như đã hẹn, anh ta đến địa điểm rất đúng giờ, còn nàng thì tới trễ 10 phút.
Cái này là do cố tình chứ không phải vô tình.
Đi tới hỏi bàn đã đặt trước với nhân viên, nàng được chỉ dẫn chỗ ngồi tận nơi sau đó nhân viên liền rời đi.
Anh ta nhìn thấy nàng, đôi mắt mở to đầy kinh ngạc.
Bữa nay Trâm Anh đã cố tình mặc đồ giản dị bình thường, không ăn diện, trang điểm cũng không quá trau chuốt kĩ càng.
Căn bản là không có hứng.
Nhưng khuôn mặt của nàng lại rất sắc sảo, đẹp không góc chết, làn da mướt mát vô cùng căng bóng. Một nam nhân bình thường chỉ cần một cái nhìn cũng bị xao xuyến, trong lòng náo động không ngừng nghỉ.
"Phục vụ! Gọi món!"
"Hôm nay trông cô rất đẹp, còn hơn cả lần trước."
Lời này nàng đã nghe nhiều lần từ nhiều người khác nhau rồi. Anh chàng đối diện có tình cảm ấn tượng gì với nàng, bản thân đều đã nhìn thấu. Rõ ràng là muốn chối bỏ thông qua bữa ăn cuối cùng này.
Gọi món xong, nàng vô thức nhìn ra cửa sổ.
...
Có biết không?
...
Trâm Anh thấy nhớ em.
Mỗi phút mỗi giây đều nghĩ đến em kể cả khi ở bên người khác.
"Này!"
"H-hả?"
"Tên cô là Trâm Anh phải không? Tôi thấy nickname ở zalo ghi vậy."
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguc-tu-tinh-yeu/2763382/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.