Edit: Tôi
Beta: Bạn
Bà Thiệu từ trong bếp đi ra, thấy Thiệu Nhu và vài đứa nhóc đang ngồi đất xem ti vi, "Ai nha, các cháu đừng ngồi gần thế, hư hết cả mắt."
Lúc này chuông cửa vang lên, Lưu Vân Chi nói: "Để con ra mở cửa."
Thiệu Nhu ngồi trên mặt đất vỗ vỗ tay, vừa quay đầu thì nhìn thấy anh Nhiên Nhiên thân yêu đang đi cùng dì Lưu. Hai mắt nhóc sáng lên, xông đến, thân thiết gọi: "Anh Nhiên Nhiên! Anh Nhiên Nhiên!"
Lục Phỉ Nhiên giơ hộp quà thắt nơ con bướm xinh xắn lên, trên hộp khoét một cái lỗ nhỏ, đưa cho cô bé: "Tặng quà sinh nhật cho em. Nhìn xem có thích không."
Thiệu Nhu ngửa đầu đáp giòn tan: "Cảm ơn anh!"
Bà Thiệu không nén nổi tò mò quan sát Lục Phỉ Nhiên, đây chính là "anh Nhiên Nhiên" mà Thiệu Nhu thường nhắc đến sao?
Cậu nhóc này quả thực rất đẹp trai... Bà cũng không nhịn được nhìn thêm vài cái.
Lục Phỉ Nhiên thấy bà đang nhìn mình, mỉm cười chào hỏi, "Cháu chào bà ạ."
"Chào cháu, chào cháu." Bà Thiệu đứng lên, "Nào, ngồi đi, bà đi rót chén trà."
Cô bé chạy vào góc phòng rồi mới ngồi xuống bóc quà, bọn trẻ mẫu giáo xúm lại, "Cái gì vậy?"
Thiệu Nhu lấy cây kéo nhỏ cắt dây buộc, tiếp theo bóc lớp giấy bọc, mở hộp quà ra, một cái đầu lông xù nhô ra, lắc lắc, cái chuông ở vòng đeo cổ vang lên đinh đang. Chú mèo nhỏ duỗi chân ra, đôi tai run run, dùng cặp mắt tròn xoe nhìn các bạn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngua-non-hau-da/2187632/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.