Edit: Phong Nguyệt
Beta: Shim
Lần này nhất định không thể chủ động cúi đầu như lần trước được.
Lục Phỉ Nhiên vô cùng tức tối nghĩ.
Cậu nằm ở trên giường chẳng buồn nhúc nhích cả ngón chân, di động đặt ở mép gối, nửa ngày cũng không có động tĩnh nào.
Cậu ôm mèo con lên giường, "Thiếu Soái, đêm nay tao ngủ chung với mày!"
Thiếu Soái: "Meo meo..."
Trước kia, thỉnh thoảng cậu và Thiếu Soái vẫn ngủ chung. Sau khi về nhà với Thiệu Thành, tuy Thiếu Soái cũng theo về, nhưng đêm nào cũng bị họ ngốt ngoài phòng ngủ, lâu rồi chưa thân mật như vậy.
Lục Phỉ Nhiên nhắm mắt lại, trong đầu lộn xộn không tài nào ngủ không được.
Thiệu Thành nói bọn họ rất giống, hoàn toàn là một người.
"Lục Phỉ Nhiên" kia là người như thế nào? Nếu tính cách bọn họ giống nhau, đổi lại là bản thân bị Thiệu Thành làm loại chuyện này, chắc chắn cả đời mình cũng sẽ không tha thứ cho anh ấy. "Lục Phỉ Nhiên" ở thế giới kia nếu biết mình thế mà đi yêu Thiệu Thành, chắc sẽ nổi điên mất!
Thiệu Thành nói "cậu ta" quá đau khổ, thời điểm trị liệu cuối cả ngày buồn bực ưu sầu mất đi ý chí sinh tồn. Cậu sẽ bi quan như thế sao?
Lục Phỉ Nhiên nghĩ một hồi, làm như vậy chỉ khiến cho "bản thân khổ sở kẻ thù khoái trá" mà thôi. Nếu cậu sinh bệnh, nhất định sẽ luôn tích cực tiếp nhận trị liệu, sống sót mới có hi vọng. Rốt cuộc "cậu ta" vì sao lại tuyệt vọng như vậy?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngua-non-hau-da/2187583/chuong-65.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.