*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Edit: Tôi
Beta: Bạn
Lúc Thiệu Thành trở về chỗ ba anh, bầu không khí trong nhà tương đối quỷ dị. Em gái cùng cha khác mẹ với anh - Thiệu Nhu, đáng lẽ phải làm lễ trăm ngày nhưng cả ba lẫn mẹ con bé đều không muốn làm, bọn họ ngại mất mặt!
Thiệu Phong Ích thấy Thiệu Thành trở về, đầu tiên là thở phào nhẹ nhõm, nhưng sau đó lập tức nhíu mày nổi giận: "Mày còn biết trở về à? Tao còn tưởng rằng mày chết ở bên ngoài rồi chứ! Một chút tin tức cũng không có."
Ba đuổi con ra khỏi nhà, giờ còn trách con? Thiệu Thành không biết nên khóc hay nên cười nghĩ.
"Ba, ba đã quên mất chính ba đem con kéo vào sổ đen à? Con vẫn báo bình anh với mẹ mà."
"Hừ, đừng nhắc tới mẹ mày." Thiệu Phong Ích hừ hừ, "Hỏi cô ta mày đi đâu, thế mà một chữ cũng không nói."
Thiệu Thành lại hỏi: "Được rồi. Lão nhân gia, ngài đừng nóng nữa coi chừng lát nữa bệnh cao huyết áp lại tái phát. Em gái của con đâu rồi? Con muốn gặp nó."
Nhắc tới con gái, sắc mặt Thiệu Phong Ích càng đen hơn: "Trên lầu, ở phòng trẻ, muốn nhìn thì tự lên mà nhìn."
Thiệu Thành mới vừa lên cầu thang không quá vài bước, liền nghe tiếng bà nội hớn hở: "Cháu nội của ta đã về rồi sao?"
Thiệu Thành ngẩng đầu liền nhìn thấy khuôn mặt bà nội tươi cười, ngoắc ngoắc tay, "Mau lên với bà nào.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngua-non-hau-da/111218/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.