Lục Miên nhìn chằm chằm tin nhắn rồi lại quét mắt nhìn Tiêu Kỳ Mặc, phục rồi.
[Có người muốn gặp cậu, lai lịch rất lớn.]
Ngây ngẩn tốn thời gian với đoạn tin nhắn này khiến trận game của cô thua thảm hại.
Cô gõ cạch cạch trả lời tin nhắn.
[Đừng quậy, tự cậu xử lý đi.]
Sau khi gửi xong tin nhắn cô liền cảm thấy cả người đều không khỏe, dứt khoát ngồi phịch trên sofa nhắm mắt nghỉ ngơi.
Tiêu Kỳ Mặc nhận ra tâm tình của cô biến hóa, hơi thẳng người dậy nghiêng mắt hỏi: “Sao thế, không nghịch điện thoại trước mặt chủ nhiệm giáo vụ nữa à.”
Nếu anh không nhắc nhở, Lục Miên đúng là đã mất thân phận này của anh.
Một trong những công việc của chủ nhiệm giáo vụ chính là tịch thu điện thoại di động, bắt được một trường hợp liền ghi nhận một trường hợp.
Lục Miên cười khẽ một tiếng, cũng không thèm mở mắt ra, “Hiện tại đang ở ngoài trường thưa chủ nhiệm Kỳ.”
Cô vừa nói xong liền cảm nhận được nhiều thêm một tầng ảnh xạ trên đỉnh đầu, cô miễn cưỡng mở mắt ra.
Tiêu Kỳ Mặc chống hai tay lên lưng sofa, thân thể hơi nghiêng, bóng người anh vừa hay bao phủ lấy Lục Miên đang ngồi trên sô pha, anh từ trên nhìn xuống thiếu nữ ngang ngạnh bất cần đời này, ánh mắt mang theo vài phần xâm lược.
Trái tim Lục Miên giật thót một cái.
Người này……có chút đẹp trai nha.
Ánh mắt cũng chỉ hoảng loạn trong vài giây ngắn ngủi, cô rất nhanh khôi phục trấn định,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngu-ty-toan-nang-lai-bi-pha-ma-giap/1876518/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.