"Ở..." Diệp Cẩn Văn tỏ thái độ kỳ lạ, nhớ lại vị trí lúc nãy tín hiệu phát sáng, "Bên khu nhà của anh!"
Tiêu Kỳ Mặc có hơi đăm chiêu, anh ta đứng lên tiện tay lấy chiếc áo vest của mình.
Anh ôn tồn đỡ mắt kính lên, "Đi."
——
Lục Miên mất ba phút đã tìm ra được tung tích của Tùy Nguyện, so với việc lúc nãy mọi người vào văn phòng để kiểm tra camera trong trường thì có hiệu quả hơn gấp trăm lần.
"Quán bar Vẫn Tinh cách trường học 2km." Cô trực tiếp nói ra câu trả lời.
Tô Giác và Lục Tâm Noãn liền giật mình, khi quay mặt qua thì Lục Miên đã thu dọn xong đồ đạc, đứng lặng lẽ ở một bên, trên tay chỉ có một chiếc điện thoại.
Và trong vòng ba phút ngắn ngủi, chỉ đủ cho họ nói được vài câu mà thôi.
"Cậu tìm được rồi sao?" cậu ta vô cùng sửng sốt.
Lục Tâm Noãn cũng há hốc mồm, không thể tưởng tượng nổi mà nhìn vào đồng hồ, cảm thấy rất kỳ diệu.
"Chị làm sao tìm được vậy, chị chắc chắn Tùy Nguyện đang ở đó chứ?" cô ta nghi ngờ hỏi.
Lục Miên không có tâm chí để nói nhiều với họ, cô vẫy vẫy tay với ông cụ Tô rồi chạy ra ngoài trường học.
"Miên Miên lợi hại thật, chỉ vài cái là tìm được người rồi!" ông cụ Tô tuổi đã cao nên không theo kịp, chỉ ở lại dặn dò: "Miên Miên, nhớ phải cẩn thận nhé! Tô Giác, thằng nhóc con này, còn không mau đuổi theo đi!"
Lục Tâm Noãn thấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngu-ty-toan-nang-lai-bi-pha-ma-giap/1876498/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.