Quá trình theo dõi như Mã Lạc Xuyên đã đoán trước, không được thuận buồm xuôi gió. Đới Quý buôn bán ma túy nhiều năm như vậy, cũng xem như là kẻ dối trá sành sỏi. Có vẻ như hắn cũng đoán được trong khoảng thời gian này sẽ có cảnh sát theo dõi hắn, cho nên cũng không vội vàng đi nhận hàng, mà rất nhàn rỗi dẫn cả tổ MBA bọn họ lái xe vòng quanh toàn bộ Hongkong.
"Chết tiệt, cái tên Đới Quý quá kiêu ngạo!"
Lại một ngày uổng công vô ích, Phương Phi tức đến độ muốn chửi thề.
Vừa rồi Phương Phi và Madam lái xe đi theo Đới Quý đi dạo một vòng Trung Hoàn, càng khiến người ta nổi nóng đó là cuối cùng Đới Quý và Simon cháu hắn tá cố tình xuống xe đến trước mặt bọn họ nói nhiều lời chế giễu, thậm chí còn ném khăn giấy đã dùng và 1500 tệ xuống. Nói rằng nhìn thấy bọn họ theo cả buổi cũng cực khổ rồi, cái này xem như là hóa đơn tiền phạt đi.
Vẻ mặt Mã Lạc Xuyên vẫn rất bình thản, không có cảm xúc gì. "Bình tĩnh một chút, bây giờ cô nóng nảy chính là chịu thua."
"Dạ, em biết rồi." Phương Phi cúi đầu điều chỉnh lại tâm trạng, khôi phục lại ngẩng lên, "Nhưng chúng ta hôm nay lại không có thu hoạch, em sợ Đới Quý và Paccar sẽ ở trong lúc chúng ta không để phòng mà tiến hành giao dịch ma túy."
"Bây giờ chúng ta chỉ có thể đấu kiên nhẫn với bọn họ, tuyệt đối không thể thiếu kiên nhẫn. Hơn nữa..." Ánh mắt của Mã Lạc Xuyên lóe lên, nhặt giấy ăn và
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngu-ty-quyet-dau/1361871/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.