Buổi tối, dưới ánh trăng sáng ngời, Lâm Thinh Thinh từ chối bạn trai của mình, quyết định đi bộ về nhà với chị Tiểu Nhu.
Sau khi kết thúc nụ hôn đó, cô nhìn thấy Madam Mã không nói gì lại bỏ đi, mà chị Tiểu Nhu cứ đứng yên tại chỗ, vẻ mặt có chút ngơ ngác, còn xen lẫn một chút cay đắng, mãi cho đến đến khi giải tán từng người về nhà của họ. Nhưng vào lúc Madam Mã đi, mặt chị Tiểu Nhu lại đỏ lên, dường như muốn nói gì đó, rồi lại nhịn xuống, cuối cùng chỉ biết mếu máo thở hắt ra. Giống như bây giờ, Lâm Thinh Thinh lặng lẽ nhìn, ánh trăng trong vắt rọi xuống gương mặt xinh đẹp, nhưng mặt mày lại có chút ủ dột, đến cả chân mày cũng nhíu chặt lại.
"Chị Tiểu Nhu, chị đang suy nghĩ gì?" Thinh Thinh nhịn không được mở miệng hỏi Lương Tiểu Nhu.
"Chị nghĩ..." Lương Tiểu Nhu nghĩ đến nụ hôn khi nãy, nhịn không được trong một lúc lại rung động, lại nghĩ đến cuối cùng cũng nhìn không ra cảm xúc trong đôi mắt của Mã Lạc Xuyên, trong lòng lại thấy bồn chồn. Ban đầu, cô còn tính lúc xong sẽ nhân cơ hội này đề nghị đưa cô ấy về, nhưng nhìn thấy gương mặt lạnh lùng của cô ấy rồi, vẫn là không dám. Cuối cùng, cô không nói được gì, chỉ có thở dài.
Lâm Thinh Thinh cảm thấy thật không đúng, vì thế cũng nhíu mày.
Chị Tiểu Nhu thật sự thích Madam Mã?
"Chị Tiểu Nhu, chị thật sự thích....." Suy nghĩ một lúc, Thinh Thinh vẫn quyết định nói ra, nếu không treo ở trong lòng cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngu-ty-quyet-dau/1361870/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.