Phòng bệnh nguyên bản náo nhiệt, chỉ còn lại Tô Lâm, cô mở to mắt nhìn trần nhà trắng noãn, cuối cùng thở dài một hơi. Trương Tử Mộng tin cô, Trương Tử Mộng cũng đáp ứng về sau sẽ không vứt bỏ cô, cô hẳn là nên cao hứng không phải sao? Nhưng hoàn cảnh đột nhiên từ náo nhiệt trở nên yên tĩnh, trước sau tương phản quá lớn, làm cho lòng cô nổi lên bất an.
Hoàn toàn không có ý muốn ngủ lại nằm không, dễ dàng nhất là miên man suy nghĩ, Tô Lâm nghĩ mình cùng Trương Tử Mộng hẳn là xác định quan hệ, khóe miệng không tự giác giơ lên. Nhưng lại nghĩ đến, Trương Tử Mộng có phải do mình bị thương mới đáp ứng không, nụ cười lại tiêu thất.
Kỳ thật, phản ứng hiện tại của Tô Lâm rất bình thường, đối với quan hệ tình nhân vừa xác định không tự tin, cho nên lo được lo mất, tin tưởng ai cũng sẽ như thế. Không thể trách Tô Lâm không tự tin, là Trương Tử Mộng không có lưu lại bồi cô, mà đi theo Trương Tử Hề và Chu Tư Y về nhà.
Tuy rằng Tô Lâm cũng muốn để cho Trương Tử Mộng trở về nghỉ ngơi, không cần mệt mỏi vì chuyện của cô, nhưng Trương Tử Mộng đi rất tiêu sái, hơn nữa cũng chưa nói ngày mai lại đến thăm cô, điểm ấy khiến Tô Lâm thật bi thương, hai người không phải vừa mới xác định quan hệ sao? Vì sao Trương Tử Mộng đối cô một chút cũng không lưu luyến đâu? Trương Tử Mộng rốt cuộc là nghĩ như thế nào?
Trương Tử Mộng kỳ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngu-ty-phach-ai-chi-bao-duong/1423268/chuong-132.html