Lão nhân biến sắc đến tái xanh, lúc đó lão mới ngưng tràng cười, gằn giọng thốt :
- Tiểu tư û! Dám có thái độ ngông cuồng trước mặt lão à? Nếu đúng lão là người của Huyết Ảnh Cung, thì ngươi đã nát xác trong vòng ba bước rồi, ngay tại khu rừng, còn đâu mò đến đây? Ngươi vô lễ lắm đó, song lão tha cho, chẳng bắt tội làm gì.
Hãy cút đi để cho lão yên.
Độc Cô Thanh Tùng nghe lão nhân nói có lý, vội buông cánh tay lão ra.
Nhanh như chớp, lão nhân vung mạnh tay phóng ra một luồng kình đạo, cuốn tới.
Chàng biết ngay lão nhân vì giận mà xuất thủ, chứ chẳng phải ác ý với chàng, nên chàng không chống đở, chỉ nhảy tạt sang một bên né tránh.
Chàng kêu lên :
- Lão tiền bối bớt giận! Tôi hoàn toàn tin tưởng tài bói toán của tiền bối nhưng dù biết rằng đến Huyết Ảnh Cung phải mất mạng tôi vẫn đi, quyết tôi không thể bỏ ý định đó được. Xin tiền bối chỉ đường cho tôi.
Lão nhân dần dần dịu cơn phẫn nộ, nhưng vẫn còn lạnh lùng:
- Ngươi nhất quyết phải đến Huyết Ảnh Cung?
Độc Cô Thanh Tùng gật đầu :
- Thật vậy đó, lão tiền bối ạ. Lão nhân hỏi gặn :
- Dù chết cũng cam tâm?
Độc Cô Thanh Tùng cương quyết:
- Cha sanh, mẹ dưỡng, còn ân đức nào lớn hơn? Dù nát thân mười kiếp cũng chưa đền đáp cho vừa.
Lão nhân gật đầu :
- Phải lắm! Nếu có chết, ngươi chết như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngu-tuyet-ma-vuong/2086628/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.