Editor: Vện
Trên xe ngựa, Tiêu Ngự hơi lo lắng, “Cứ vậy mà tha cho Lô thị sao”
Phượng Chiếu Kỳ giật mình nhìn hắn, “Ca, ngươi muốn nhổ cỏ tận gốc à Đúng là không độc không phải trượng phu!”
Tiêu Ngự, “…”
Tạ Cảnh Tu lắc chén rượu trong tay, nói, “Ngọc Nhi đừng lo, ta có suy tính hết rồi.”
Lại nữa, Tiêu Ngự bất đắc dĩ.
“Phải rồi, bàn cờ của Thế tử lớn quá mà.”
“Là sao” Tạ Cảnh Tu nhướn mày.
“Khen ngươi thông minh thôi.” Tiêu Ngự nói.
Tạ Cảnh Tu che miệng, ho nhẹ một tiếng, “Ngọc Nhi không cần phải thế, ngươi đây là tình nhân trong mắt hóa Tây Thi đó.”
Tiêu Ngự, “…” Lại còn Tây Thi, đẹp cho chết ngươi đi.
Phượng Chiếu Kỳ úp mặt vào vách buồng xe. Trời ơi, ta muốn xuống xe!
Mùa xuân đã qua rồi, lúc thành thân còn chưa thỏa mãn sao!
Phượng Chiếu Kỳ cũng được sắp xếp vào ở Quảng An đường, nhìn dung mạo cậu giống Tiêu Ngự như tạc nhưng tính tình lại chất phác thật thà, người trong y quán đều thấy mới lạ.
“Cứ như thấy một sư phụ khác vậy.” Lục Dung Dung đi vòng quanh Phượng Chiếu Kỳ vài vòng, trầm trồ nói.
Người trong Quảng An đường đã ngầm hiểu thân phận của nàng, dựa theo quan hệ họ hàng thì Lục Dung Dung chính là biểu muội của Phượng Chiếu Kỳ và Tiêu Ngự.
Phượng Chiếu Kỳ biết nàng không thích cái xuất thân từ phủ An quốc công, người An phủ đã mấy lần đến mời, nàng tình nguyện ở lại Quảng An đường
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngu-tu-luong-y/2894779/chuong-143.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.